Trở về
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Trở về
Ta về qua ngõ mưa bay
Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em
Lối xưa đâu vạt cỏ mềm
Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư .
Ta về tìm đọt mù u
Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn
Tơ lòng ta buộc,em buông
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay .
Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ .
Bao năm sương trắng bụi mờ
Bao năm tay trắng để giờ trắng ... tay !
Ta về qua ngõ chiều nay
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em
Lối xưa đâu vạt cỏ mềm
Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư .
Ta về tìm đọt mù u
Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn
Tơ lòng ta buộc,em buông
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay .
Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ .
Bao năm sương trắng bụi mờ
Bao năm tay trắng để giờ trắng ... tay !
Ta về qua ngõ chiều nay
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Tơ lòng ta buộc. em buông
câu thơ này rất hay, rất ý nghĩa
nhưng
Tơ lòng anh buộc em buông
tôi lại thấy tình cảm hơn.
Nhưng ta ở đây cảm thấy xa lạ hơn, dẫn chứng cho câu thơ sau:
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay
CÁi gì đó đã đi như cánh chuồn chuồn, không tài nào níu giữ. Hoặc giả chỉ trông theo và núi tiếc khôn cùng (Hết 100 năm rồi mà con chuồn chuồn vẫn bay). Hình ảnh con chuồn chuồn luôn gợi cho người một nỗi buồn khó tả. Khiến tình cảm và suy nghĩ con người lắng lại chỉ còn dư ẩm của nhịp thở trái tim. Hơn cả là sự chia cách hai người.
Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ .
Qua cầu anh đi nhưng về quá trể. Đi nước lớn nhưng về nước ròng mất rồi. Thuyền có neo trên sông cũng chòng chềnh theo dòng sông. Hỏi sao anh có thể làm sông cứ mãi xuôi dòng. Anh chỉ có thể chờ đợi cho con nước sau, khi bình minh đến!
nhưng
Tơ lòng anh buộc em buông
tôi lại thấy tình cảm hơn.
Nhưng ta ở đây cảm thấy xa lạ hơn, dẫn chứng cho câu thơ sau:
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay
CÁi gì đó đã đi như cánh chuồn chuồn, không tài nào níu giữ. Hoặc giả chỉ trông theo và núi tiếc khôn cùng (Hết 100 năm rồi mà con chuồn chuồn vẫn bay). Hình ảnh con chuồn chuồn luôn gợi cho người một nỗi buồn khó tả. Khiến tình cảm và suy nghĩ con người lắng lại chỉ còn dư ẩm của nhịp thở trái tim. Hơn cả là sự chia cách hai người.
Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ .
Qua cầu anh đi nhưng về quá trể. Đi nước lớn nhưng về nước ròng mất rồi. Thuyền có neo trên sông cũng chòng chềnh theo dòng sông. Hỏi sao anh có thể làm sông cứ mãi xuôi dòng. Anh chỉ có thể chờ đợi cho con nước sau, khi bình minh đến!
pntruong87- Super Junior Member
- Tổng số bài gửi : 16
Join date : 10/06/2009
Đến từ : can tho
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|